Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Dị bản
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Khi ăn thì sấn cổ vào
Khi làm cả thảy xé rào chạy khan
Đồn rằng Văn Điển vui thay
Ngoài phố chợ họp năm ngày một phiên
Tàu qua phố dưới, phố trên
Đình thì ở giữa hai bên rặng bàng
Làng Mơ cất rượu khê nồng
Làng Vọng dệt gối, chăn tằm làng Mui
Kẻ Giả thì bán bùi nhùi
Làng Lê bán phấn cho người tốt da
Kẻ Vọng khéo ngọc, khéo ngà
Đưa đem đi bán cho nhà kẻ sang
Kẻ Lủ thì bán bỏng rang
Trên Ô Hàng Đậu lắm hàng nhiều thay
Ngâu, Tựu thì bán dao phay
Dù đem chặt nứa gãy cây lại liền
Trong kho lắm bạc nhiều tiền
Để cho giấy lại chạy liền với dây.
Đa tình thì vướng nợ tình
Trách người đã vậy, trách mình sao đây
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Ông thấp mà lấy mụ cao
Đến khi bóp vú lấy sào mà quơ
Người nào mặt láng, da ngà
Trai đôi ba vợ, gái đôi ba chồng
Cha già con mọn chơi vơi
Cha làm tới chết, con chơi tối ngày
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
Đạo học ngày nay đã chán rồi
Mười người đi học, chín người thôi
Cô hàng bán sách lim dim ngủ
Thầy khóa tư lương nhấp nhổm ngồi
(Đạo học ngày nay - Tú Xương)
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)
Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai mặt một lời song song
(Truyện Kiều)