Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo
Dị bản
Chớ thấy sóng cả mà rã tay chèo
Chớ thấy sóng cả mà rã tay chèo
Ra về không dứt mà về,
Bỏ non, bỏ nước, bỏ lời thề cho ai.
Chiếu bông mà trải góc đền
Muốn vô làm bé, biết bền hay không
Cơm ăn với chả với nem
Ăn tuy mát ruột chẳng bằng em gặp chàng
Lòng người mới thật hiểm sâu
Chỉ trong gang tấc biết đâu mà lường
Cơm cha, cơm mẹ đã từng
Con đi làm mướn kiếm lưng cơm người
Cơm người khổ lắm mẹ ơi
Chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn
Đường bộ thì sợ Hải Vân
Đường thủy thì sợ sóng thần Hang Dơi
Trần sao âm vậy
Ăn cơm nhà nọ kháo cà nhà kia
Tương truyền Khương Thượng tuổi già thường đi câu cá bằng dây không mắc móc câu ở bờ sông Vị, sau thủ lĩnh bộ tộc Chu là Tây Bá Cơ Xương đi săn gặp ông, rất ngưỡng mộ và tôn làm thầy. Hình tượng Khương Thượng câu cá trở thành một điển tích nổi tiếng trong văn hóa Trung Hoa.
Kết cấu của lọng thường bao gồm một khung bằng tre nứa, có thể giương lên, xếp lại dễ dàng. Mặt trên lọng lợp bằng giấy phết sơn ta để chống thấm nước. Lọng còn thường được trang trí nhiều màu sắc và họa tiết tùy theo địa vị của người sử dụng.