Chữ rằng “Nhân kiệt địa linh”
Có Hoành Sơn, Bàn Độ mới sinh anh tài
Chữ rằng nhân kiệt địa linh
Dị bản
Chữ rằng “Nhân kiệt địa linh”
Đất chung khí tốt mới sinh anh hiền
Chữ rằng “Nhân kiệt địa linh”
Đất chung khí tốt mới sinh anh hiền
Ốc chẳng mang nổi mình ốc, ốc còn làm cọc cho rêu
Má ơi con muốn lấy ông thầy chùa
Chuối, xôi, bông, bánh, bốn mùa má ấm thân
Nhà giàu tham việc, thất nghiệp tham ăn
Đầm sen, bãi sậy, rừng tràm
Kinh dài xé đất, cây xanh rợp trời
Hỡi anh đi đường cái quan
Dừng chân đứng lại em than vài lời
Đi đâu vội thế anh ơi
Công việc đã có chị tôi ở nhà
Hỡi anh đi đường cái quan
Xin anh đứng lại em than vài lời
Đi đâu vội mấy anh ơi
Cái quần, cái áo như người nhà ta
Cái ô em để trong nhà
Khen ai mở khóa đưa ra cho chàng
Muốn ăn bầu trồng đầu tháng chín
Đào than cho nó làm giàu
Xúc vàng đem đổ xuống tàu cho Tây
Con chim xanh ăn quanh bờ giếng
Anh chỉ yêu nàng làm biếng ăn hoang
Nói quấy nói quá
Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.
(Giang hồ - Phạm Hữu Quang)
Nghe bản trường ca Con đường cái quan của nhạc sĩ Phạm Duy.
Địa danh Cái Răng có nguồn gốc từ chữ cà ràng (karan, kran), một loại bếp bằng đất sét của người Miên trước kia được bán rất nhiều ở khu vực sông này.