Ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi
Vườn em đã có choẻn cau
Nhà anh có chiếc cơi son đợi chờ
Anh về thưa mẹ với thầy
Anh sang làm rể tết nầy là xong
Anh về cho em về theo
Bác mẹ có đánh ta leo lên giàn
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
Bài ca dao "Cây me cũ, bến trầu xưa" được cho là xuất hiện sau ngày nhà Tây Sơn bị diệt. Lúc ấy Nguyễn Ánh lên ngôi, lấy hiệu là Gia Long. Lòng dân luyến tiếc nhà Tây Sơn, nhưng trước sự trả thù tàn bạo của vua Gia Long và triều đình nhà Nguyễn sau này, dân gian phải gửi ẩn ý vào lời ca dao đó.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."
Bình luận