Ý ai thì mặc ý ai
Đôi ta vẫn cứ canh khoai đầy nồi
Ý ai thì mặc ý ai
Dị bản
Ý ai thì mặc ý ai
Ý tôi tôi muốn canh khoai đầy nồi
Ý ai thì mặc ý ai
Đôi ta vẫn cứ canh khoai đầy nồi
Ý ai thì mặc ý ai
Ý tôi tôi muốn canh khoai đầy nồi
Dù cho nợ kéo nợ đòi
Phong lưu vẫn giữ cái nòi phong lưu
Chiều chiều vịt lội bờ sông
Cầu trôi ván nổi, ai bồng em qua?
Anh ra đi đi lính cho làng
Thượng văn hạ võ làm quan triều đình
Ra đi có tướng có binh
Lên lưng con tuấn mã ra kinh một hồi
Phò vua một dạ trên ngôi
Em tưởng anh có ngãi em ngồi em trông
Hay đâu anh bạc ngãi vong ân
Liệng ra biển Bắc trôi lần biển Đông
Bấy lâu tưởng ngãi vợ chồng
Hay đâu tát nước biển Đông một mình.
Phượng hoàng ở chốn cheo leo
Sa cơ lỡ vận phải theo đàn gà
Bao giờ gió thuận mưa hòa
Thay lông đổi cánh lại ra phượng hoàng
Phụng hoàng đậu nhánh cheo leo
Sa cơ thất thế phải đeo cánh gà
Người về bỏ bạn sao đành
Người về em vẫn đinh ninh tấm lòng
Người về bỏ vắng phòng không
Người về em vẫn nay trông mai chờ
Người về ra ngẩn vào ngơ
Đêm năm canh em vẫn đợi chờ sầu âu
Người về cởi áo cho nhau
Người về cởi áo gối đầu lấy hơi
Người về đằng đẵng xa xôi
Xin người nghỉ lại với tôi bên này
Em mà không lấy được anh
Thì em tự vẫn gốc chanh nhà chàng
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)
Một nhà sum họp trúc mai
Càng sâu nghĩa bể càng dài tình sông
(Truyện Kiều)