Làm trai mà chẳng biết suy Đến khi nghĩ lại, còn gì là thân
Làm người suy chín, xét xa Cho tường gốc ngọn, cho ra vắn dài
Tự biệt nhiều lời so vắn giấy Tương tư nặng gánh chứa đầy thuyền (Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)