– Hỡi o cợi con tru đực cao kì
Cho anh cợi với, tắc hò rì cho quen
– Lại đây mà cợi anh nì
Anh tắc bên nọ thì em hò rì bên tê
Vườn em đã có choẻn cau
Nhà anh có chiếc cơi son đợi chờ
Anh về thưa mẹ với thầy
Anh sang làm rể tết nầy là xong
Ới o nho nhỏ bức cỏ hái dâu
Bước qua năm nữa tôi bưng trầu cưới o
Thương ai thương mãi thế ni
Có đò chống quách đò đi cho rồi
Anh về cho em về theo
Bác mẹ có đánh ta leo lên giàn
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
Trong lịch sử nước ta có một người phụ nữ làm hoàng hậu qua hai triều vua. Bà là Dương Vân Nga, vợ của vua Đinh Tiên Hoàng (nhà Đinh) và sau lại trở thành vợ của vua Lê Đại Hành (nhà Tiền Lê). Tương truyền khi mới sinh ra, bà khóc mãi không dứt. Lúc ấy có một đạo sĩ đi ngang qua nhà, đọc hai câu thơ làm bà nín bặt:
Nín đi thôi, nín đi thôi
Một vai gánh vác cả đôi sơn hà
Có một câu ca dao nhắc đến việc bà trở thành hoàng hậu hai triều.
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Trộm toan kén lứa chọn đôi,
Tấn Tần có lẽ với người phồn hoa.
(Truyện Hoa Tiên)
Bình luận