Dẫu mà không lấy được em
Anh về đóng cửa cài rèm đi tu
– Tu mô cho em tu cùng
May ra thành Phật thờ chung một chùa
Dẫu mà không lấy được em
Anh về đóng cửa cài rèm đi tu
– Tu mô cho em tu cùng
May ra thành Phật thờ chung một chùa
Vườn em đã có choẻn cau
Nhà anh có chiếc cơi son đợi chờ
Anh về thưa mẹ với thầy
Anh sang làm rể tết nầy là xong
Anh về cho em về theo
Bác mẹ có đánh ta leo lên giàn
Con chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng đà phụ thiếp thiếp đâu phụ chàng
Không tới lui thì ra chỗ từ nan
Tới lui thì sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín trời mười
Trăm năm không bỏ nghĩa người bạn ơi!
Vua Bảo Đại (1913-1997), tên huý Nguyễn Phúc Vĩnh Thuỵ, là vị hoàng đế thứ mười ba và cuối cùng của triều Nguyễn, triều đại phong kiến cuối cùng ở nước ta. Ông đồng thời cũng là quốc trưởng đầu tiên của Đế quốc Việt Nam (3/1945) và Quốc gia Việt Nam (7/1949). Năm 1945, sau khi Nhật đảo chính Pháp và tuyên bố trao trả độc lập cho Việt Nam, vào tháng 3, Bảo Đại ra đạo dụ "Tuyên cáo Việt Nam độc lập," bãi bỏ các hiệp ước bảo hộ và mất độc lập với Pháp trước đây. Tháng 4 năm 1945, Bảo Đại ký chuẩn y thành phần nội các Trần Trọng Kim. Qua tháng 6, chính phủ Trần Trọng Kim đặt quốc hiệu là Đế quốc Việt Nam. Nhưng đến tháng 8 cùng năm 1945, Bảo Đại buộc phải đọc Tuyên ngôn Thoái vị và trao ấn tín, quốc bảo của hoàng triều cho Việt Minh. Ông có câu nói nổi tiếng trích từ bản tuyên ngôn này: "Trẫm muốn được làm Dân một nước tự do, hơn làm Vua một nước bị trị."
Bạn có thể xem một số bài ca dao, tục ngữ về vua Bảo Đại trên Ca dao Mẹ.
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Trộm toan kén lứa chọn đôi,
Tấn Tần có lẽ với người phồn hoa.
(Truyện Hoa Tiên)
Bình luận