Chi tiết chú thích
-
- Bài vè này trình bày một thiên tai liên quan đến một vài biến cố lịch sử. Thiên tai này có tên là lụt “Bất Quá” nguyên nhân như sau: Vào năm Tự Đức thứ 31, tức năm Mậu Dần 1878, xảy ra một trận lụt rất lớn. Lúc đầu nước vào vườn, mọi người đều bảo: bất quá đến sân là cùng (chữ bất quá tiếng miền Trung có nghĩa là "cùng lắm, quá lắm"). Khi nước đến sân, bảo là: bất quá vào nhà. Và người ta cứ nói “bất quá” cho nên trận lụt có tên là lụt Bất Quá.
Tác giả bài vè là một nhà nho, Ông Tú Bảy, tục gọi Tú Thầy, tên thật là Phan Thanh, đậu Tú tài kép, người làng An Nhơn (hiện thuộc Sơn Tịnh, Quảng Ngãi). Ông làm nghề dạy học, có nhiều học trò giỏi đỗ đạt: Tạ Tương (Tiến sĩ Nhâm Thìn 1892), Đỗ Duân (Hội Nguyên), Trương Quang Đãn (Đông các Đại học sĩ), Lê Trung Đình (Cử nhân)…
Những nội dung có dùng chú thích này:
Bình luận