Thấy người yểu điệu đi qua,
Trùng triềng mắt phượng cho ta say tình.
Thấy người yểu điệu đi qua
Dị bản
Hỡi người yểu điệu đi qua
Trùng triềng mắt phượng cho ta bận lòng
Hỡi người yểu điệu đi qua
Trùng triềng mắt phượng cho ta bận lòng
Vì sương cho núi bạc đầu,
Vì tình em bạc nên sầu lòng anh
Không chi vui bằng hội trường thi,
Không chi buồn bằng bạn lấy chồng đi không chờ.
Ra về đường rẽ chẳng lẽ ngó theo
Bằng ai cắt ruột mà treo lên cành!
Vội vàng ôm áo ra đi,
Khi đi không thẹn bằng khi trở về.
Trần Bình Trọng anh hùng ngàn thu trước,
Đem tấm thân bảy thước chống sơn hà
(Á Nam Trần Tuấn Khải)
Thành ngữ kẻ Hán người Hồ, cũng nói tắt là Hán Hồ, vì thế chỉ nỗi đau li biệt của đôi lứa yêu nhau.