Con cá dưới sông anh còn bắt bộ,
Huống chi em ở trên bờ anh dỗ cũng xiêu
Con cá dưới sông anh còn bắt bộ
Dị bản
Con cá dưới sông anh còn bắt bộ,
Huống chi nàng, anh dỗ cũng xiêu
Con cá dưới sông anh còn bắt bộ,
Huống chi em ở trên bờ anh dỗ cũng xiêu
Con cá dưới sông anh còn bắt bộ,
Huống chi nàng, anh dỗ cũng xiêu
Anh ơi đi lại cho dày
Mẹ thầy không gả, em bày mưu cho.
Gần chùa phong cảnh mọi đàng
Ở gần thợ nhuộm vẻ vang mọi màu
Không buông giọng bướm lời hoa
Cớ sao lại bắt lòng ta cảm mình
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Có chồng chẳng được đi đâu
Có con chẳng được đứng lâu một giờ.
Lá đa rụng xuống sân đình
Lơ thơ có kẻ thất tình mà hư
Múa rìu trước cửa Lỗ Ban
Múa bùa trước cửa Lỗ Ban
Ôi anh đi cái ô vàng
Có trầu xin miếng hỡi chàng đi ô
Em về giục mẹ cùng cha
Chợ trưa dưa héo kẻo mà buồn thay
Em về giục mẹ cùng thầy
Cắm sào đợi nước biết ngày nào trong?
Mai sau dầu đến thế nào,
Kìa gương nhật nguyệt nọ dao quỷ thần
(Truyện Kiều)
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Trong thơ văn cổ, Thăng Long cũng được gọi là Long Thành (kinh thành Thăng Long), ví dụ tác phẩm Long Thành cầm giả ca (Bài ca về người gảy đàn ở Thăng Long) của Nguyễn Du.