Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa
Canh ba tôi nói sáng, giữa trưa tôi nói chiều
Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa
Dị bản
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều
Mua trâu xem vó
Lấy vợ xem nòi
Chim chuyền nhành ớt líu lo
Sầu ai nên nỗi ốm o gầy mòn
Đầu làng con chó sủa dai
Năm canh viếng bậu sủa hoài suốt đêm
Cây khô chưa dễ mọc chồi
Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta
Non xanh bao tuổi mà già
Bởi vì sương tuyết hóa ra bạc đầu
Đông chết se
Hè chết lụt
Khó mà biết lẽ, biết lời
Biết ăn, biết ở hơn người giàu sang
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Anh kia tan cửa nát nhà
Vì một cái đụ nên ra thế này
Anh ơi chê nhỡ lấy nhầm
Chê vàng lấy đá cực lòng anh ơi
Quận Châu mới sợ, mở ngay cửa ra. Các quân chen vai nhau mà vào. Bấy giờ Quận Huy đã cỡi voi ra giữa sân, cầm gươm trỏ ra nói rằng:
- Ba quân bay không được rức lác, phải đâu về đấy, không thì tao chém đầu chúng bay!
Các quân vẫn sợ thanh thuế Quận Huy, coi thấy cưỡi voi dữ dội, đều ngồi xuống cả, không dám nói gì.
(Hoàng Lê nhất thống chí)