Gió nam non thổi lòn hang dế
Em ở trọn niềm có ế anh thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Dị bản
Gió nam non thổi lòn hang dế
Con bạn xa rồi để nhớ để thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Em ở trọn niềm có ế anh thương
Gió nam non thổi lòn hang dế
Con bạn xa rồi để nhớ để thương
Thôi tôi biết vợ anh rồi
Vợ anh mắt toét bán xôi chợ Chùa
Bờ bụi tối tăm anh quơ nhằm thau bể
Cưới con vợ chửa về, thổi lửa queo râu.
Ba tháng trông cây không bằng một ngày trông quả
Khôn lỏi sao bằng giỏi đàn
Chưa đi anh đã vội về
Đã đi đừng vội, vội về đừng đi.
Chưa đi anh đã vội về
Hay là xuân giục, vội về với xuân?
Có công mài sắt có ngày nên kim
Đường đi mặt biển chân trời
Biết đâu mà hẹn thiệt lời với em?
Ơn bằng cái đĩa
Nghĩa bằng con ruồi
Tay cầm cái kéo con dao
Chọc trời vạch đất lấy nhau phen này
Tương truyền Khương Thượng tuổi già thường đi câu cá bằng dây không mắc móc câu ở bờ sông Vị, sau thủ lĩnh bộ tộc Chu là Tây Bá Cơ Xương đi săn gặp ông, rất ngưỡng mộ và tôn làm thầy. Hình tượng Khương Thượng câu cá trở thành một điển tích nổi tiếng trong văn hóa Trung Hoa.
Ai công hầu, ai khanh tướng, trong trần ai ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế thế thời phải thế
(Đôi câu đối của Đặng Trần Thường và Ngô Thì Nhậm)