Bóp mồm bóp miệng
Bóp mồm bóp miệng
Dị bản
Bó mồm bó miệng
Bóp mồm bóp miệng
Bó mồm bó miệng
Trời làm bão lụt mênh mông,
Cầu trôi, bực lở, ai bồng em qua?
Cưới em có một tiền hai
Có dăm sợi bún, có vài hạt xôi
Họ hàng ăn uống xong rồi
Tôi xin cái chảo, tôi lôi nó về
Quy Phật, quy pháp, quy tăng
Ông sư bà vãi bẻ măng xào gà
Một cành hoa sói, một gói hoa chanh,
Ai mua em bán một cành năm quan.
Hoa em còn nụ chưa tàn,
Ai mua em bán năm quan bảy đồng.
Hoa em chính thực còn không,
Anh nào có vợ thì đừng chơi hoa.
Hoa em tan cửa nát nhà,
Đánh con bỏ vợ vì hoa em này.
Chẳng yêu hoa đem trả tận cây,
Xin đừng đày đọa mà rầy thân hoa.
Cái cò là cái cò vàng
Mẹ đi bán hàng, nhà lại vắng cha
Vắng cha thì ở với bà
Không ở với chú, chú là đàn ông.
Tự cao tự đại
Nơi nào chí quyết một nơi
Làm người nay đổi mai dời sao nên
Đò đưa tới bến đò ngừng
Bạn thương ta buổi trước, nửa chừng phải thương luôn.
Yêu cho vọt, ghét cho chơi
Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi
Trên thì gián nhấm vứt đi,
Dưới thì chuột gặm, giữa gì gì xuân
Xem vở cải lương Cờ nghĩa giồng Sơn Quy nói về cuộc khởi nghĩa Trương Định.
Nghe bài dân ca Xe chỉ luồn kim.
Người quốc sắc, kẻ thiên tài
Tình trong như đã, mặt ngoài còn e
(Truyện Kiều)
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Hài văn lần bước dặm xanh
Một vùng như thể cây quỳnh cành giao
(Truyện Kiều)
Nghe bài Chuyện đóa quỳnh hương của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.