Gần chùa gọi Bụt bằng anh
Thấy Bụt hiền lành, bế Bụt đi chơi
Gần chùa gọi Bụt bằng anh
Dị bản
Gần chùa gọi Bụt bằng anh
Trông thấy Bụt lành hạ xuống đất chơiGần chùa gọi Bụt bằng anh
Thấy Bụt hiền lành, gọi Bụt bằng em
Gần chùa gọi Bụt bằng anh
Trông thấy Bụt lành hạ xuống đất chơi
Gần chùa gọi Bụt bằng anh
Thấy Bụt hiền lành, gọi Bụt bằng em
Nàng về kết bạn cùng ta,
Ăn cá thay bánh, uống nước trà thay cơm.
Việc chạy bay khi gặp tay thợ khéo
Cô đầu, cô đít, cô đuôi
Bố tôi sạt nghiệp ai nuôi cô đầu?
Cô đầu, cô đít, cô đuôi
Quan viên cạn túi, ai nuôi cô đầu?
Đường quang không đi, đâm quàng bụi rậm
Tôm kia cứt lộn trên đầu
Lại chê cá chốt hàm râu dính bùn
Trời nào có phụ ai đâu
Hay làm thì giàu, có chí thì nên
Đố ai bưng kín miệng bình
Đố ai đan thúng cho mình úp voi
Đã mà lấy thúng úp voi
Úp sao cho khỏi lòi đuôi lòi đầu
Tra xét nơi chôn thây tên nghịch Khôi, đào lấy xương đâm nát chia ném vào hố xí ở 6 tỉnh (Nam Kỳ) và cắt chia từng miếng thịt cho chó, đầu lâu thì đóng hòm đưa về kinh (Huế) rồi cùng đầu lâu những tên phạm khác bêu treo khắp chợ búa nam bắc, xong vất xuống sông. Còn bè đảng a dua không cứ già trẻ trai gái đều ở vài dặm ngoài thành chém ngay, rồi đào một hố to vất thây lấp đất, chồng đá làm gò dựng bia khắc: nơi bọn nghịch tặc bị giết, để tỏ quốc pháp.
Nơi chôn chung những người theo Lê Văn Khôi – tổng cộng 1.831 người – được gọi là mả Ngụy, mả Ngụy Khôi, hoặc mả Biền Tru, nằm ở gần Mô Súng, tức khoảng gần Ngã Sáu (Công trường Dân Chủ), đường Cách Mạng Tháng Tám và đầu đường 3 tháng 2, thành phố Hồ Chí Minh ngày nay.
Đọc thêm truyện Bắt cá chốt của tác giả Trần Văn.