Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình đậm cho tình anh thương
Áo đen ai nhuộm cho mình
Dị bản
Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình thắm, cho tình mình say
Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình đậm cho tình anh thương
Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình thắm, cho tình mình say
Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi
Bộ xuống thì Bộ rất thương,
Về đến giữa đường thì Bộ đã quên
Việc mình không lo, đi lo ông đò khát nước
Vợ xấu là vợ của mình
Ngoài vành thúng rách, trong vành lúa thơm
Nói gần nói xa chẳng qua nói thật
Về nhà rác nhảy tới tai
Có con heo nái nằm dài thở ra
Ngó vô Linh Đổng mây mờ
Nhớ Mai Nguyên soái dựng cờ đánh Tây
Hầm Hô cữ nước còn đầy
Còn gương phấn dũng, còn ngày vinh quang.
Năm nay đắt muối rẻ cà
Đàn ông thì ít, đàn bà tám khênh
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng
(Truyện Kiều)
Mười hai bến nước, một con thuyền
Tình tự xa xôi, đố vẽ nên!
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)
Do từng đậu cử nhân và là con thứ bảy trong gia đình, ông còn có tục danh là ông Bảy Cử.