Nói ra tủi hổ muôn phần
Bốn mùa đông lạnh chẳng gần hơi em
Nói ra tủi hổ muôn phần
Dị bản
Nói ra tủi hổ muôn phần
Ruột dường chỉ thắt, dao dần lá gan
Nói ra tủi hổ muôn phần
Bốn mùa đông lạnh chẳng gần hơi em
Nói ra tủi hổ muôn phần
Ruột dường chỉ thắt, dao dần lá gan
Đỏ như hoa vông
Đông như miếng tiết
Dùi nồi mà hàn
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cây trúc đứng dựa bực sông, trời giông cây trúc lật
Phải chi anh ở gần, dầu cực cũng ưng
Bắt chẳng được tha làm phúc
Mẹ khen con mẹ chính chuyên
Chính chuyên với mẹ nó hiền với trai
Mẹ ơi con mẹ hư rồi
Đừng cho trang điểm, phấn dồi uổng công.
Khi nào nhãn nở đầy hoa
Kiến leo cột nhà, chạy lụt cho mau
Cau non khéo bổ cũng dày,
Dầu thương cho mấy, cơ hội này cũng xa
Bây giờ hỏi thật anh Ba
Còn thương như cũ hay là hết thương?
Ban ngày dãi nắng, tối lại dầm sương,
Thân em lao khổ một mình, có thương không mình?
Những người lẩm bẩm một mình
Giàu sang chẳng được, lại sinh kém tài
Chiều nghe còi thổi, còn lo một nỗi xa mình
Em có mưu chi cao rộng? Anh thiệt tình hết mưu.
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Dế kêu ngâm tình thâm nghĩa trọng,
Anh liệt chiếu liệt giường vì bởi thương em
Có của lấy của che thân
Không của lấy thân che của