Gái đâu gái hỗn gái hào
Trai chưa vô làm rể gái đã vào làm dâu
Gái đâu gái hỗn gái hào
Dị bản
Gái đâu có thứ hỗn hào
Trai chưa làm rể, gái vào làm dâu
Gái đâu gái hỗn gái hào
Trai chưa vô làm rể gái đã vào làm dâu
Gái đâu có thứ hỗn hào
Trai chưa làm rể, gái vào làm dâu
Đã sinh ra kiếp ở đời
Trai thời trung hiếu hai vai cho tròn
Gái thời trinh tĩnh lòng son
Sớm hôm gìn giữ kẻo còn chút sai
Trai lành gái tốt ra người
Khuyên con trong bấy nhiêu lời cho chuyên
Anh thưa với mẹ cùng cha
Nếp mà lộn tẻ, lựa ra hay đừng?
Đò đưa đến bên đò ngưng
Anh thương em thuở trước, nửa chừng lại thôi!
Nước lên cuốn sáo nhổ đăng
Trong tay em có ngọc cũng không bằng có anh.
Ra đi chân bước nhẹ nhàng
Là người hiếu khách, rõ ràng yên vui
Ai về Đồng Tháp mà coi
Mộ ông Thiên Hộ trăng soi lạnh lùng
Bà con đùm đậu quanh vùng
Tháng giêng ngày giỗ xin đừng ai quên
Ai về Đồng Tháp mà coi
Mộ quan lớn Thượng trăng soi lạnh lùng
Bà con đùm đậu quanh vùng
Tháng giêng ngày giỗ xin đừng ai quên
Còn tiền chán vạn người mời
Hết tiền anh đứng trông trời thở than
Đất này là đất cụ Đề,
Tây lên bỏ xác, Tây về tan xương
Ai đi trên bộ, giống bộ cô Mười
Hàm răng khít rịt, miệng cười có duyên
Gắp lửa bỏ tay người
Bốc lửa bỏ bàn tay
Trai giỏi giắn không lo ế vợ
Gái lịch xinh chẳng sợ ế chồng
Con anh nó chết ngay đơ
Anh không có đất, nên phải chôn nhờ đất em
– Đất em lởm chởm ổ gà
Chôn cha anh cũng được, lọ là con anh!
Bảy lanh để Bảy đưa đò
Lên doi xuống vịnh giọng hò Bảy hay
Gió thổi là chổi trời
Ăn thật làm dối
Giọt châu lã chã khôn cầm
Cúi đầu chàng những gạt thầm giọt Tương
(Truyện Kiều)
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!
(Truyện Kiều)