Bao giờ trúc mọc trên chì
Dị bản
Bao giờ lúa mọc trên chì
Voi đi trên giấy, Tây thì về Tây.
Bao giờ lúa mọc trên chì
Voi đi trên giấy, Tây thì về Tây.
Đứng xa kêu bớ anh Mười
Không thương anh nói chớ đừng cười đẩy đưa
Ngồi buồn đốt một đống rơm
Khói bay nghi ngút chẳng thơm chút nào
Khói lên đến tận thiên tào
Ngọc Hoàng phán hỏi: Đứa nào đốt rơm?
Người khôn gắng chí keo sơn
Không nóng, không giận, không hờn mới hay
Duyên ta bắt bén duyên mình
Cũng như câu đối dán đình thờ vua
Mình ơi tôi thương mình quá đi mình
Chẳng gần nhau một phút lửa tình thiêu gan
Hoan hô đồng chí Phạm Tuân
Bay vào vũ trũ một tuần về ngay
Tiếc công anh làm rể vun rơm
Cha mẹ không gả, ăn bụng cơm rồi về
Đèn lồng treo cột phướn, gió chướng thổi hao dầu,
Em có thương anh thì để dạ, chớ có rầu mà hư thân.
Gió đưa cột phướn hao dầu
Thương em để dạ, chớ sầu mà hư!
Vì chàng thiếp phải mua mâm
Ngẫm như thân thiếp bốc ngầm cũng xong
Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa
Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
(Những giọt lệ - Hàn Mặc Tử)