Nước sông lững đững, lờ đờ
Thương thì nói vậy, biết chờ đặng không?
Nước sông lững đững lờ đờ
Dị bản
Nước sông lững đững, lờ đờ
Đò đâu chẳng thấy anh chờ hết hơi
Nước sông lững đững, lờ đờ
Đò đâu chẳng thấy anh chờ hết hơi
Cặp chân Sáu Nhỏ, cùi chỏ Chà Và Hương
Trời nắng trưa, vai anh vác cuốc
Mình mẩy dính bùn, lem luốc tùm lum
Cao su đi dễ khó về,
Khi đi mất vợ, khi về mất con
Khó nghèo củi núi rau non
Nuôi cha nuôi mẹ, cho tròn đạo con
Cầu Đôi liền với Tháp Đôi
Quanh năm suốt tháng như tôi với nàng
Xanh xanh dây mướp leo vào
Đôi ta mới gặp, biết chào sao đây?
Nói ngon nói ngọt
Trèo lên cây ớt, rớt xuống bụi hành
Ai chẳng lòng thành, hành đâm đổ ruột
Đầu hai thứ tóc
Đào nguyên cũng gọi là động đào.
Lờ có nhiều loại: Loại đại dài từ 0,5 đến 1 m, gọi là “lờ bầu”, thả chỗ nước sâu như sông, hồ để bắt cá diếc, sảnh, dầy. Loại tiểu gọi là “lờ đồng”, thả nơi nước cạn như ao, đìa, ruộng bắt cá trê, rô, sặc, mương, nhét…