Lá khô còn dính trên cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Lá khô còn dính trên cành
Dị bản
Lá khô lủng lẳng treo cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Lá khô còn dính trên cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Lá khô lủng lẳng treo cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Én bay thấp mưa ngập bờ ao
Én bay cao mưa rào lại tạnh
Trách lòng con chó nhỏ sủa dai
Sủa nguyệt sơn đài, sủa bóng trăng thanh
Trăng thanh vì bởi không mây
Đôi ta gặp gỡ vì dây tơ hồng
Dây tơ hồng không xe mà mắc
Rượu Quỳnh tương không nhắp mà say
– Thuận lòng con chó nhỏ sủa dai
Sủa nguyệt sơn đài, sủa núi trơn lu
Trơn lu vì bởi đám mây
Đôi ta trắc trở vì dây tơ hồng
Dây tơ hồng đứt rồi khó nối
Hai đứa mình hai đứa hai nơi
Khi vui thì miệng lép bép
Khi buồn con ruồi đậu bên mép không hay
Những người giúp miệng giúp môi
Nào ai có giúp cho tôi đồng tiền.
Thứ nhất giặc phá
Thứ nhì nhà cháy
Trèo lên Đèo Cả
Ngó xuống Vạn Giã, Tu Bông
Biết rằng phụ mẫu đành không
Anh chờ em đợi uổng công hai đàng
Bước chân lên Đèo Cả
Trông sang Vạn Giã, ngó xuống Tu Bông
Biết rằng cha mẹ đành không
Anh chờ, em đợi uổng công hai đàng
Làm trai cho đáng nên trai
Một trăm đám cỗ chẳng sai đám nào
Yêu nhau xé lụa may quần
Ghét nhau kể nợ, kể nần nhau ra
Thà rằng chịu lạnh nằm không
Còn hơn lấy gái lẹm cằm, răng hô
Ru con con ngủ cho rồi
Mẹ ra chỗ vắng, mẹ ngồi than thân
Vội vàng ôm áo ra đi,
Khi đi không thẹn bằng khi trở về.
Xứ độc địa người đi ít lại
Chốn hiểm nguy có vãng không lai
Anh đi phụ rẫy trúc mai
Bỏ em than vắn thở dài nhớ thương
Làm trai cố chí lập thân
Rồi ra gặp hội phong vân cũng vừa
Nên ra tay kiếm tay cờ
Chẳng nên thì chớ, chẳng nhờ tay ai
Khi nên tay kiếm tay cờ
Không nên thì cũng chẳng nhờ cậy ai
Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp
Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân
(Khóc Dương Khuê - Nguyễn Khuyến)
Đèo Cả cùng với Vũng Rô tạo thành một bức tranh sơn thuỷ hữu tình, là một thắng cảnh đẹp nổi tiếng cả nước.
"Chúa của ta, tay kiếm, tay cờ mà làm nên sự nghiệp, trong khi nhà ngươi đi cầu viện ngoại bang, hết Xiêm đến Tàu làm tan nát cả sơn hà, lại bị chúa công ta đánh cho không còn mảnh giáp. Đem so với chúa của ta, nhà ngươi chẳng qua là nước vũng so với ao trời." (Lời Bùi Thị Xuân trả lời câu hỏi của Nguyễn Ánh "Ta so với chúa ngươi ai hơn ai?", trích từ sách Nhà Tây Sơn - Quách Tấn, Quách Giao).