Ngó lên mây bạc trăng tròn
Em lo một nỗi anh còn ngó nghiêng.
Ngẫu nhiên
-
-
Ngó lên sao lạt, trăng mờ
-
Kẻ ăn người ở trong nhà
Kẻ ăn người ở trong nhà
Sớm khuya công việc giúp ta nhọc nhằn
Thương người đày đọa chút thân
Chớ nên ngược đãi lòng nhân mới là -
Chẳng cái dại nào giống cái dại nào
Chẳng cái dại nào giống cái dại nào
-
Lựa dâu sâu con mắt, lựa rể xể cái môi
Lựa dâu sâu con mắt,
Lựa rể xể cái môi -
Còn duyên đi dép đi hài
-
Thuộc sách văn hay, mau tay tốt chữ
Thuộc sách văn hay
Mau tay tốt chữ -
Đó chê đây, đây cũng lịch sự,
-
Thân em làm lẽ vô duyên
-
Con nít may ra, bà già may vô
Dị bản
-
Ai ơi chớ vội cười nhau
Ai ơi chớ vội cười nhau
Gẫm mình cho kĩ trước sau hãy cười -
Anh về cho em về theo
-
Anh ơi! Sông em dò rồi, em mới lội
-
Anh ơi đợi em đi cùng
-
Nhà giàu có mấy chiếc tàu
-
Chiều nay biết ở hay về
Chiều nay biết ở hay về,
Lấy khăn lụa trắng em đề câu thơ
Câu thơ, ba bốn câu thơ:
Câu đợi, câu chờ, câu nhớ, câu thương. -
Sểnh nạ, quạ tha
-
Chơi hoa cho biết mùi hoa
-
Đất sông lại lở xuống sông
-
Ba năm duyên đã mãn rồi
Chú thích
-
- Bậu
- Cũng nói là em bậu, tiếng gọi người tiếp chuyện với mình, khác giới tính, có ý thương mến, thân mật. Cách xưng hô "qua, bậu" thường được dùng trong quan hệ vợ chồng, người yêu (phương ngữ Nam Bộ).
-
- Hài
- Giày, dép. Thường được dùng để chỉ giày thời xưa.
-
- Tòa sen
- Cái bệ hình hoa sen, cũng gọi là đài sen. Trong nghệ thuật Phật giáo, các hình tượng Phật, Bồ Tát thường được khắc họa ngồi hoặc đứng trên tòa sen.
-
- Ở vậy
- Ở giá, không lấy chồng (hoặc vợ).
-
- Tra
- Già (phương ngữ Bắc Trung Bộ). Kẻ tra nghĩa là người già.
-
- Cặm
- Cắm, ghim một vật gì xuống, thường còn để một phần ló ra (phương ngữ Trung và Nam Bộ).
-
- Chà
- Cành cây có nhiều nhánh nhỏ, thường dùng để rào hoặc thả dưới nước cho cá đến ở. Miền Trung có chỗ gọi là nè (cành nè, cây nè).
-
- Cội
- Gốc cây.
-
- Hai Bà Trưng
- Hai chị em Trưng Trắc và Trưng Nhị, hai nữ tướng của Giao Chỉ (Việt Nam ta lúc bấy giờ) đã nổi cờ khởi nghĩa vào năm 40 sau Công nguyên để chống lại sự nô thuộc của nhà Đông Hán. Khởi nghĩa thắng lợi, Thái thú Giao Chỉ người Hán là Tô Định bỏ chạy về phương Bắc, Trưng Trắc xưng vương, lấy hiệu là Trưng Nữ Vương, chọn kinh đô là Mê Linh, trị vì được ba năm, đến năm 43 bại trận dưới tay tướng nhà Hán là Mã Viện. Tục truyền do không muốn đầu hàng, hai Bà đã nhảy xuống sông tự tử, nhưng cũng có thuyết cho hai Bà đã bị quân Mã Viện bắt và xử tử.
-
- Sểnh
- Đồng nghĩa với sổng, nghĩa là để thoát khỏi, để mất đi cái mình đã nắm được hoặc coi như đã nắm được.
-
- Nạ
- Mẹ. Theo học giả An Chi, đây là một từ Việt gốc Hán, bắt nguồn từ chữ 女 (nữ).
-
- Cân già
- Trọng lượng thực tế nhiều hơn số đo trên cân một ít.
-
- Cân non
- Trọng lượng thực tế ít hơn số đo trên cân một ít.
-
- Mãn
- Trọn, đầy đủ, hết (từ Hán Việt).