Bông chi thơm lạ thơm lùng
Thơm cây, thơm rễ, người trồng cũng thơm
Bông chi thơm lạ thơm lùng
Dị bản
Hoa sao thơm lạ thơm lùng
Thơm cây, thơm lá, người trồng cũng thơm
Bông chi thơm lạ thơm lùng
Thơm cây, thơm rễ, người trồng cũng thơm
Hoa sao thơm lạ thơm lùng
Thơm cây, thơm lá, người trồng cũng thơm
Nước trong cá chẳng ăn mồi
Đừng câu mà mệt đừng ngồi mà trưa
Câu cá, cá chẳng ăn mồi
Đừng câu mà mệt đừng ngồi mà trưa
Nước trong cá chẳng cắn mồi
Càng câu càng mất, càng ngồi càng khuya
Rồng nằm bể cạn phơi râu
Mấy lời anh nói giấu đầu hở đuôi
Râu rìa, lông ngực đôi bên
Chẳng phường phản bạn, cũng tên nịnh thần
Nằm nghe con nhạn kêu ngoài Bắc
Em nhớ tới anh ruột thắt chín tầng.
Ăn một bữa một heo
Không bằng ngọn gió ngoài đèo thổi vô
Gió đưa gió đẩy bông trang
Ai đưa ai đẩy duyên nàng tới đây
Tới đây thì phải ở đây
Bao giờ bén rễ xanh cây hãy về
Chàng đi thiếp đứng trông chừng
Trông sông lai láng trông rừng rừng xanh
Quyền rơm vạ đá
Trông như trông mẹ về chợ
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."