Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Dị bản
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Đến đây chẳng lẽ ngồi không
Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò
Tới đây chẳng lẽ ngồi không
Cầm chày giã gạo cho đông bạn bè
Yêu cho vọt, ghét cho chơi
Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi
Con hát mẹ khen hay
Rào ngăn cổng đóng làm chi
Yêu nhau sao bít đường đi lối về?
Tiễn anh lên bến ô tô,
Đêm về em khóc tồ tồ cả đêm
Bốn thầy trò lên núi thỉnh kinh
Cái bụng chình ình là Trư Bát Giới
Cái mặt phơi phới là quỷ Sa Tăng
Cái mặt lăng nhăng là Đường Tam Tạng
Cái mặt liều mạng là Tôn Ngộ Không
Cái mặt có lông là Tam Thái Tử
Cái mặt hung dữ là Hồng Hài Nhi
Ai cầm cái li là Quan Âm Bồ Tát
Ai cầm cái bát là Phật Tổ Như Lai
Ai mà hay sai là Ngọc Hoàng Thượng Đế
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ
Con gái lấy phải chồng già
Cầm bằng con lợn cọp tha vào rừng
Làm người trông rộng nghe xa
Biết luận biết lí mới là người khôn
Trong Kho tàng chuyện cổ tích Việt Nam (Nguyễn Đổng Chi sưu tầm và biên soạn) cũng có một truyện mang màu sắc luân hồi, có nhắc đến câu ca dao này.
Trong tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa, tác giả La Quán Trung hư cấu chi tiết quan tư đồ Vương Doãn dùng Điêu Thuyền làm mỹ nhân kế để li gián cha con Đổng Trác-Lã Bố.
"Phong tục người Việt cổ coi răng càng đen càng đẹp. Trước khi nhuộm đen phải nhuộm đỏ. Thuốc nhuộm răng đỏ là cánh kiến đỏ trộn với rượu rồi đun quánh như bột nếp. Quét bột này lên mảnh lá chuối hột ấp vào răng trước khi đi ngủ. Làm nhiều lần cho đến khi hàm răng bóng ánh nổi màu cánh gián. Thuốc nhuộm đen: phèn đen, vỏ lựu khô, quế chi, hoa hồi, đinh hương nghiền nhỏ, hòa giấm hoặc rượu, đun cho quánh như hồ dán. Quét lên lá chuối đắp lên răng như nhuộm đỏ. Từ 5 đến 7 ngày thuốc mới bám vào răng, nổi màu đen thẫm rồi đen bóng. Súc miệng bằng nước cốt dừa. Kiêng ăn thịt mỡ, cua cá, vật cứng, nóng. Có khi chỉ nuốt cơm hoặc húp cháo. Kể cả nhuộm đỏ và đen, thời gian kéo dài đến nửa tháng."