Nước ròng trong ngọn chảy ra
Nghe em chồng chết anh bôn ba qua liền
Nước ròng trong ngọn chảy ra
Dị bản
Nước ròng trong ngọn chảy ra
Thấy em có nghĩa bôn ba tới liền
Nước ròng trong ngọn chảy ra
Thấy em có nghĩa bôn ba tới liền
Tình ngay lý gian
Rượu nào là rượu chẳng nồng
Trai nào chẳng khoái Lan, Hồng, Cúc, Mai
Rượu nào là rượu chẳng nồng
Gái nào là gái chẳng vì chồng hay ghen
Chim có tổ, cáo có hang
Người sao người lại bỏ làng mà đi?
Một điều nhịn, chín điều lành
Bé ăn trộm gà,
Già ăn trộm trâu,
Sống lâu làm giặc.
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Còn gạo không biết ăn dè
Đến khi hết gạo ăn dè chẳng ra
Đất tốt trồng cây rườm rà
Những người thanh lịch nói ra dịu dàng.
Gần thì chẳng hợp duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng theo
Gần thì chẳng bén duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng đi
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
(Thơ tình cuối mùa thu - Xuân Quỳnh)
1. Vào năm 1868, người dân Quảng Bình di cư vào vùng đất miền Nam khai phá, đến đây họ gặp người phụ nữ bán nước bên đường tên là Điểm nên đã dùng chính cái tên này để gọi tên cho vùng đất.
2. Khi Trương Định khởi binh chống Pháp, nghĩa quân đặt trạm liên lạc ở vùng này tại nhà một bà lão tên là Điểm.
3. Theo lí giải của Trương Vĩnh Ký, Bà Điểm là tên của một trong sáu bà vợ của Lãnh binh Nguyễn Ngọc Thăng (thường được gọi là Lãnh binh Thăng), người đã xây dựng cầu Ông Lãnh. Ông mua đất và xây cất sáu cái chợ to, mỗi chợ mang tên một bà vợ. Từ đó, vùng đất có chợ Bà Điểm thuộc huyện Hóc Môn mang tên gọi này.
Đào chi yêu yêu,
Hữu phần kỳ thực.
Chi tử vu quy,
Nghi kỳ gia thất.
Tạ Quang Phát dịch:
Đào tơ mơn mởn tươi xinh,
Trái đà đơm đặc đầy cành khắp cây.
Theo chồng, nàng quả hôm nay.
Ấm êm hòa thuận nồng say gia đình.
Văn học cổ thường dùng những chữ như đào non, đào tơ, đào thơ, đào yêu... để chỉ người con gái đến tuổi lấy chồng.