Chó cắn áo rách
Chó cắn áo rách
Dị bản
Đã khó chó cắn thêm
Chó cắn áo rách
Đã khó chó cắn thêm
Chàng đi Vạn Hoạch chàng ơi
Con chàng bỏ lại, ai nuôi cho chàng?
Một yêu em béo như bồ
Chân tay ngắn ngủn, đít to như giành
Hai yêu mắt toét ba vành
Đầu đuôi khoé mắt nhử xanh bám đầy
Ba yêu tới cặp môi dày
Mỗi khi ăn nói bắn đầy dãi ra
Bốn yêu bộ mặt rỗ hoa
Lại thêm em có nước da mực Tàu
Năm yêu mái tóc trên đầu
Hôi như tổ cú, chấy bâu đầy đàn …
Coi trời bằng vung
Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại
Cơm thơm ăn với cá kho
Người khen, kẻ quở sao cho vừa lòng
Ở xa nghe tiếng em hò
Nỡ nào đắp chiếu nằm co một mình
Thấy em tốt mã anh lầm
Bây giờ so lại, giận bầm lá gan
Sui gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con quỷ
Thông gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con chó
Đàn gảy tai trâu
Quay đầu là bờ
Mỡ để miệng mèo, gươm treo chỉ mảnh
Mỡ để miệng mèo, gươm treo chỉ mảnh
Đối với người dân Nam Bộ, truyện Lục Vân Tiên có sức ảnh hưởng rất lớn, được xem là hơn cả Truyện Kiều của Nguyễn Du.