Trèo cao, ngã đau
Trèo cao, ngã đau
Dị bản
Trèo cao té đau
Trèo cao té nặng
Trèo cao, ngã đau
Trèo cao té đau
Trèo cao té nặng
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
Một mình thủ phận một mình
Bí đường qua lại, anh tiếc tình đôi ta
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng
Vui là vui gượng qua thì
Công danh chưa toại, vui gì mà vui
Kẻ có tình thì rình trong bụi
Kẻ vô tình lủi thủi mà đi
Con cua kình càng bò ngang cây mít
Thấy chị hai mầy lớn đít tao thương
Bướm châm mà bướm lại lầm
Bông kia nở sớm ong châm hết rồi
Ngày mùa tưới đậu trồng khoai
Ngày ba tháng tám mới ngồi mà ăn.
Dù ai cho bạc cho vàng
Chẳng bằng trông thấy mặt chàng hôm nay
Bộ Binh, bộ Hộ, bộ Hình
Ba bộ đồng tình bóp vú con tôi
Bộ chi bộ xấu, bộ tồi
Đã ăn hối lộ, còn đòi vú non
Bộ Binh, bộ Hộ, bộ Hình
Ba bộ đồng tình cướp gạo con tôi
Ăn đói qua ngày, ăn vay nên nợ
Mười hai bến nước, một con thuyền
Tình tự xa xôi, đố vẽ nên!
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)
Trên tam đảo, dưới cửu tuyền
Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng
(Truyện Kiều)
Xem truyện ngắn Hòn Cổ Tron của nhà văn Sơn Nam.
Theo nhiều nhà nghiên cứu, tên "Nha Trang" được hình thành do cách đọc của người Việt phỏng theo âm một địa danh Chăm vốn có trước là Ya Trang hay Ea Trang (có nghĩa là "sông Lau," tiếng người Chăm gọi sông Cái chảy qua Nha Trang ngày nay, vì chỗ con sông này đổ ra biển mọc rất nhiều cây lau). Từ tên sông, sau chỉ rộng ra vùng đất từ năm 1653.