Chàng vui cho thiếp đi về
Kẻo thiếp lơ lửng như huê trên cành
Chàng vui cho thiếp đi về
Dị bản
Chàng ơi , cho thiếp làm quen
Kẻo thiếp lơ lửng như sen giữa hồ
Chàng ơi , cho thiếp làm quen
Kẻo thiếp lơ lửng như sen giữa hồ
Anh thương em, nói thiệt em nhờ
Anh đừng nói gạt, em chờ hết duyên
Mình về đường ấy hôm nay
Mồ cha đứa gối đầu tay cho mình
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cô kia má phấn môi son
Nắng dầu mưa dãi càng giòn càng ưa
Cô kia mặt trẽn mày trơ
Vàng đeo, bạc quấn cũng dơ dáng người
Thân em như thể trái chanh
Lắt lẻo trên cành, nhiều kẻ ước ao
Có sách nói Nguyễn Nhạc làm chức biện lại nên còn gọi là Biện Nhạc.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."